“HÃY CỐ LÊN, MƯỜI PHÚT NỮA CHỊ SẼ CÓ MỘT THIÊN THẦN”

Tôi sang CH Czech thăm con gái vào đúng dịp cháu chuẩn bị sinh. Hôm cháu trở dạ, cả nhà tôi tháp tùng vào bệnh viện. Ngồi chờ một lát thì cháu cùng một người phụ nữ, có lẽ là bác sĩ, từ phòng khám bước ra.

Bà nói: “Chúng tôi đã thăm khám cho cô y. Hai tiếng na sinh. Mi vic s tt đp. Gia đình c yên tâm”.

Chúng tôi ch đi trong thc thm. Chng gn hai tiếng sau, hai cô gái tr có l là h lý hoc y tá gì đó bước đến dìu con gái tôi đng dy. Dường như cháu đau quá nên gượng mt lúc mi đng dy ni, tay ôm bng, mt nhăn nhó.

Tôi nhìn con mà lòng xót xa như chính mình đang đau. Mt trong hai cô gái Czech va vut vut bng con gái tôi va kh nói mt câu gì đó, ri đưa cháu vào phòng sinh. Con gái út tôi giúp ch đng dy xong quay li nói vi tôi: “M có biết h va nói gì vi ch Oanh không? H nói: Ch hãy c lên. Ch mươi phút na ch s có mt thiên thn”. Tôi nh người vì câu đng viên rt đúng lúc đó và lòng thy yên tâm l lùng.

Lát sau t phòng sinh, bà bác sĩ bước đến ch gia đình chúng tôi: “Xong ri. Tt đp ri. Ai là cha cháu bé?”. Con r tôi đng dy tiếp chuyn bà. “Con gái anh xinh như mt nàng công chúa. Đây là bước chân đu đi ca bé. Anh hãy gi ly làm k nim”. Nói ri bà đưa ra mt t giy cng trng tinh, trên có hai vết chân nh xíu bng máu. Góc trái bên trên ghi: “Bao Anh Phamova. Sinh lúc 12g15…, cân nng 2,9kg, dài 46cm”. Gia đình tôi thng nht đt tên cháu là Bo Anh, cháu h Phm, sinh  Czech nên giy chng sinh ghi h là Phamova.

Ánh mt con r tôi sáng lên. Tôi đc thy nim hân hoan vui sướng vô hn ca cháu qua ánh my. Cháu nói vi tôi: “Con s ép plastic đ li mãi mãi”. Chưa hết. V đến bung ngh, trên t đu giường con gái tôi nm đã có sn mt bó hoa, mt thiếp chúc mng và mt gói quà.

Bà bác sĩ ch nhng th đó nói: “Đây là thiếp và quà mng ca cơ quan bo him y tế nh chúng tôi chuyn đến ch. Ch có th m gói quà”. Con r tôi đ gói quà, m ra. Đó là mt tá bm đ đóng v sinh cho bé, mt sut ăn chiu và mt cun sách nh c ln hướng dn cách chăm sóc bé. Ri bà ân cn nhc: “Gia đình ch nên lưu li đến trước 17g. Mi vi đây có chúng tôi lo. Tt c cũng s tt đp như va qua”.

Phòng cháu rng rãi, thoáng. Ch có mình m con cháu nm nên tha nhng hai giường. Tôi ng ý mun ng đêm li vi con và cháu nhưng con r tôi nói luôn: “Không được đâu m ơi và cũng không cn thiết phi vy. H chu đáo lm. Còn hơn mình nhiu. Mai con li đưa m vào thăm cháu”.

Câu chuyn cách đây đã my năm. K l đây đ cho thy ngành y tế ca ta kém nước ngoài li là cái nm trong tm tay, không phi tn kém mua bán hc hi đâu xa. Đó là s tn tuỵ phc v, chia s, an i và n cười. D vy mà sao khó thế?

BÙI TH HI YN (Nam Định)

Nguồn: TTO

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *