NGHỊCH LÝ NHƯNG KHÔNG PHI LÝ

Nghịch lý
Có những điều tương phản chúng ta nhận ra được. Có những điều phi lý chúng ta biết được.
Có những điều nghịch lý chúng ta nhìn thấy được. Nhưng cũng có những điều nghịch mà không phi lý.
Thời nay, thời của thức ăn nhanh mà tiêu hoá thì chậm; của con người to lớn hơn nhưng nhân cách nhỏ hơn ; tài sản rất sâu nhưng tình thương lại cạn.
Có một người cha sống bằng và sống trên bãi rác vì bị con cái bỏ rơi, đang khi đó một người kia vào quán mua một tô phở đặc biệt cho con chó ăn ngay trước mặt nhiều người.
Con người thời nay rất thoải mái và hào phóng cho các dịp liên hoan, yến tiệc với chi phí nhiều triệu, nhưng lại so đo, xua đuổi những kẻ nghèo hèn ăn xin, dù chỉ vài ngàn.
Con người thời nay ăn uống quá nhiều, hút quá nhiều, xài tiền không tính toán nhưng cười lại quá ít.
Con người thời nay thích ăn nhanh, nói nhanh, đi nhanh… nhưng sửa lỗi phục thiện lại chậm.
Con người thời nay có mái nhà đẹp nhưng lại thiếu mái ấm. Nhà thì rộng mà tình thương lại hẹp. Tiện nghi nhiều hơn nhưng thời gian ít hơn.
Con người thời nay xây nhà cao lớn hơn nhưng lại hạ thấp nhân tính; xây đường rộng hơn nhưng lại thu hẹp tầm nhìn.
Con người thời nay mua nhiều nhưng dùng ít, có ít nhưng xài nhiều.
Con người thời nay có nhiều bằng cấp nhưng trí thức thì hạn chế. Có nhiều kiến thức nhưng lại thiếu suy xét.
Con người thời nay học nhiều, đọc nhiều, nghe nhiều, xem nhiều, nhưng suy nghĩ lại ít.
Con người thời nay sản xuất ra nhiều sản phẩm hơn, mầu sắc đẹp hơn, kích cỡ lớn hơn, số lượng nhiều hơn, nhưng chất lượng chưa chắc đã bổ, đã tốt, đã bền, đã an toàn hơn.
Con người thời nay làm giàu dễ hơn, nhanh hơn, nhưng đầu tư cho nhân cách lại ít hơn. Tài sản thì nhiều nhưng nhân bản lại ít.
Con người thời nay khuynh hướng nói nhiều hơn nghe, ghét quá nhiều mà yêu thương lại ít.
Con người thời nay thích kéo dài tuổi thọ, nhưng lại không sống đúng với ý nghĩa của thời gian và cuộc sống.
Con người thời nay chinh phục được vũ trụ, không gian, nhưng lại bỏ trống không gian cõi lòng.
Con người thời nay đầu tư làm sạch không khí, nhưng lại làm cho tâm hồn thêm vẩn đục.
Con người thời nay rõ đường đến mặt trăng nhưng lại quên đường đến nhà người thân, nhà hàng xóm.
Con người thời nay biết cách thẳng tiến và tiến nhanh, nhưng lại chưa học cách chờ đợi.
Con người thời học được nhiều cách kiếm sống nhưng lại chưa học được cách sống.
Nghịch lý nhưng không phi lý
Có một loài voi, mỗi con cần vài chục lít nước mỗi ngày để tồn tại nhưng chúng lại có thể sống và tồn tại ở sa mạc.
Có một loài cá, tuy sống cần nước, nhưng lại có thể sống trong lớp bùn của ao hồ, dù hồ ao đã cạn hết nước, lòng hồ đã khô nút nẻ.
Một mẹ có thể nuôi đàn con, nhưng đàn con lại không nuôi nổi mẹ già.
Có một loài thụ tạo tuy chỉ là một thứ bụi tro, nhưng lại là một thứ tro bụi rất có giá trị. Giá trị đến nỗi Đấng Tạo Hoá dám đổi bằng máu, bằng sự sống. Đó chính là con người và Thiên Chúa.
Thiên Chúa đã chọn một ông già tổ phụ để làm mẫu cho niềm tin, cho từ bỏ và dấn thân, đó Abraham.
Thiên Chúa đã chọn một thanh niên trẻ ít kinh nghiệm để đánh thắng một Gôliat hùng mạnh, đó là Đavít.
Thiên Chúa đã chọn một người ngoại chống đạo để rao giảng Tin Mừng cho dân ngoại, ấy là Phaolô.
Thiên Chúa đã chọn một người chối Chúa ba lần để lãnh đạo dân Ngài. Không ai khác, chính là Phêrô.
Thiên Chúa đã chọn một người phàm để bảo dưỡng và cưu mang kho tàng ơn cứu độ, đó là Mẹ Maria.
Thiên Chúa đã chọn một người được Pharaô đào tạo để chống lại ông ta, đó là Maisen.
Ôi Thiên Chúa thật khó hiểu và khác người.
Nghịch lý nhưng không phi lý
Thiên Chúa không cần con người chứng minh, vì Ngài như mặt trời không cần ai chứng minh về ánh sáng. Còn con người lại cố gắng chứng minh về Thiên Chúa.
Thiên Chúa chọn anh em chứ không phải anh em chọn Thiên Chúa (Ga 15,16)
Con người không phải là Thiên Chúa, nhưng lại thích tỏ mình ra như là đấng toàn năng, muốn tự sắp xếp, tự quyết định, muốn tự sống, tự lo mọi sự cho đời mình.
Không phải là tôi sống nhưng chính là Chúa Kitô đang sống trong tôi (Gl 2,20) .
Không phải chúng ta đã yêu mến Thiên Chúa, nhưng chính Người đã yêu thương chúng ta trước (1Giăng 4,10).
Không phải con người đã biết Thiên Chúa, nhưng là con người đã được Thiên Chúa biết đến (Gl 4,9).
Không phải chúng ta nói Chúa nghe, nhưng là Chúa nói ta nghe.
Không phải chúng ta làm, nhưng là để Chúa làm trong ta.
Cái điên rồ của Thiên Chúa cũng hơn cái khôn ngoan của loài người, cái yếu đuối của Thiên Chúa còn hơn cái mạnh mẽ của loài người (1Cr 1,25).
Những gì thế gian cho là điên dại, thì Thiên Chúa đã chọn để hạ nhục những kẻ khôn ngoan, và những gì thế gian cho là yếu kém, thì Thiên Chúa đã chọn để hạ nhục những kẻ hùng mạnh (1Cr 1,27).
Gieo xuống thì hèn hạ, mà chỗi dậy thì vinh quang ; gieo xuống thì yếu đuối, mà chỗi dậy thì mạnh mẽ (1Cr 15,43).
Tìm an ủi người hơn được người ủi an, tìm hiểu biết người hơn được người hiểu biết, tìm yêu mến người hơn được người mến yêu. Vì chính khi hiến thân là khi được nhận lãnh. Chính lúc quên mình là lúc gặp lại bản thân. Vì chính khi thứ tha là khi được tha thứ. Chính lúc chết đi là khi vui sống muôn đời (Kinh Hòa Bình).
Ðức Giêsu nhập thể, nhập thế. Ngài sống với, sống cùng, sống trong, sống giữa thế gian, nhưng lại không thuộc về thế gian. Ngài đã chết, đã Phục Sinh, chính là một nghịch lý vĩ đại đối với con người. Nghịch lý nhưng không phi lý, vì Ngài dám chết vì yêu thương nhân loại.
THANH THANH

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *