CỘNG TÁC

Câu truyện đời thường

Một tội nhân bị kết án tử hình. Nhưng luật của nước này lại khoan hồng nếu người ấy chịu nộp phạt 1000 quan tiền. Chết là chắc, vì lấy đâu ra bằng ấy.

Lúc đó, có một phái đoàn nhà vua đi ngang qua thấy thế liền động lòng thương, rồi gom góp hết những gì mình có trong chuyến đi để giúp cho người thanh niên này.

Nhà vua có 900 quan, hoàng hậu có 90, còn các cận thần gom lại chỉ được có 9. Dù đã gom được 999 quan nhưng bản án tử vẫn phải thi hành. Một người mới lên tiếng: ta thử tìm trong người hắn xem biết đâu có được 1 quan. May thay anh ta có được một quan. Anh thoát chết.

Câu truyện Lời Chúa

Tin Mừng nhất lãm không cho biết tên, còn Giăng thì nói rõ là Philipphê và Anrê. Chúa Giêsu có thể làm mọi sự vì “Người đã biết mình sắp làm gì rồi” (Giăng 6,6), thế nhưng, Ngài không làm một mình, mà kêu gọi để mọi người có thể cộng tác vào việc lớn lao này. Em bé có cá và bánh. Các tông đồ thì không có tiền bạc, không cơm bánh cũng chẳng có cá, nhưng họ có công. Công lấy bánh và cá từ tay em bé đưa cho Chúa Giêsu. Công chuyển lương thực cho mọi người. Công thu gom bánh vụn cho khỏi phí.

Công của họ thật chẳng đáng đồng tiền bát gạo, còn giá trị thì ít ỏi. Dầu thế, Chúa Giêsu vẫn trân trọng sự cộng tác nhỏ bé này. Ngài nhân rộng việc ấy ra để có ích cho nhiều người, và cho biết rằng mọi việc cộng tác của họ đều có giá trị và rất cần thiết trước mặt Chúa và mọi người.

Điều ấy cũng nói lên tình yêu lớn lao của Thiên Chúa dành cho nhân loại khi Ngài cho ta được cộng tác vào những việc lớn lao kỳ diệu trước mặt người đời.

Với con người, khi ta có danh dự, uy tín, có quyền chức, thế giá, có nhân cách, kinh nghiệm, có đạo đức, thánh thiện, thường, con người tìm cách che chắn, bảo vệ để mình mãi luôn là bức tranh đẹp cho người đời ngưỡng mộ, thán phục, khen ngợi. Dĩ nhiên là sẽ tránh mọi thứ, mọi việc, mọi người xấu, hay ít là có nguy cơ làm ảnh hưởng đến bức tranh này.

Thiên Chúa thì hoàn toàn khác con người. Ngài luôn là tuyệt đối, hoàn mỹ, thánh thiện, quyền năng. Ngài biết rõ con người luôn yếu đuối, bất toàn, bất kính, bất nhất, bất trung, bất tuân phục, nhưng Ngài vẫn gọi mời để con người cộng tác. Ngài quý trọng và nâng những cộng tác ấy lên tầm mức cứu độ khi cùng với Chúa Giêsu, Con Ngài thực hiện chương trình cứu độ.

Câu truyện của chúng ta

Phái đoàn nhà vua ấy chính là phái đoàn của Con Thiên Chúa, cùng các môn đồ đi ngang qua trần gian để cứu vớt con người.

Nhà vua chính là Chúa Giêsu, có 900 quan tiền. Hoàng hậu là Hội Thánh  có 90 quan và Các cận thần là các thánh môn đồ có 9 quan. Còn tiếng hô kiểm tra tội nhân, đó là sứ thần của Chúa. Họ tìm những việc cộng tác của con người mà báo cáo, mà minh oan, mà “đỡ đòn” cho ta.

Thật lớn lao khi phái đoàn đã dành hết tất cả những gì mình có trong chuyến đi để cho người tội nhân kia. Đó là tiền bạc, sức khoẻ, thời gian, lòng từ bi nhân hậu và hay thương xót, là tình yêu và sự sống. Thế nhưng, sẽ không làm được gì nếu không có sự cộng tác của con người.“Thiên Chúa tự quyết định khi dựng nên con người và chia sẻ sự sống thần linh cho ta, nhưng muốn cứu chuộc nhân loại, thì Ngài đòi ta phải cộng tác vào”.

1 so với 999 thì quá nhỏ, nhưng lại cần thiết đến không thể thiếu. Thiên Chúa cũng sẽ chẳng làm được gì, nếu con người từ chối tình yêu và ơn cứu độ của Ngài. Vì Ngài luôn tôn trọng tự do của chúng ta.

Giống như các tông đồ xưa cùng với Chúa Giêsu hoá bánh ra nhiều thế nào, thì nay, ta cũng cùng với Ngài hoá bánh ra nhiều như vậy.

Bánh cơm gạo khi giúp đỡ người nghèo khó, khốn cùng.

Bánh tinh thần khi an ủi những kẻ cô thế cô thân.

Bánh hy vọng cho người nào đó đang tuyệt vọng.

Bánh bình an khi sẻ chia với những người luôn bất an.

Bánh hoá nhiều có thể thực hiện khi ở nhà cũng như khi đi đường.

Bánh hoá nhiều có thể thực hiện ở khắp mọi nơi, cộng tác với bất cứ ai.

Bánh tình yêu khi mở lòng đón nhận mọi người, vì tất cả đều là anh em con cùng một Cha.

Bánh tha thứ khi luôn nhìn đến thân phận đời người yếu đuối và bản thân lỡ lầm mà thứ tha cho nhau như Chúa vẫn tha thứ cho ta.

Bánh thiêng liêng khi nâng đỡ những người khô khan nguội lạnh được đốt nóng lên nhờ lửa của đời sống đạo nghĩa.

Bánh công chính khi tỏ cho mọi người biết mình là con Chúa, luôn sống theo lương tâm ngay thẳng, công minh chính trực.

Bánh hoá nhiều có thể thực hiện ngoài cũng như trong giáo xứ, ngoài nhà thờ cũng như trong nhà thờ, ngoài cũng như trong phụng vụ.

Ví dụ như:

– Quét dọn nhà Chúa, ít người làm, nhưng hoá ra nhiều. Đó là nhiều người được hưởng khung cảnh sạch sẽ, mát mẻ khi tham dự phụng tự.

– Giúp lễ, ít người, nhưng hoá ra nhiều. Đó là nhiều người được hưởng sự nghiêm trang khi cử hành phụng vụ.

– Chưng bông, ít người, nhưng hoá ra nhiều. Đó là nhiều người được hưởng nét tươi xanh, sống động và đẹp đẽ từ những cành cây, bông hoa.

– Hát lễ, ít người, nhưng hoá ra nhiều. Đó là nhiều người được hưởng bầu khí thánh ca đầy thánh thiện, có thể nâng tâm hồn lên tới Chúa khi tham dự Thánh lễ.

– Chuẩn bị, ít người, nhưng hoá ra nhiều. Đó là nhiều người được hưởng nhờ mọi sự gọn gàng, ngăn nắp, trật tự, sẵn sàng.

…Và còn nhiều nhiều nữa… thế nhưng điều quan trọng là còn nhiều người khác thì sao.

Xưa, số ít cộng tác là em bé, là các tông đồ, còn đám đông thì sao? Ngày nay cũng vậy. Mình trong cuộc hay ngoài cuộc. Trong Giáo hội hay ngoài Giáo hội. Mình là người hay là Chúa. Chúa còn phục vụ, chẳng lẽ ta hơn cả Chúa khi không cộng tác, không phục vụ.

Chẳng lẽ ta hơn cả Thiên Chúa sao mà chỉ biết hưởng mà không cộng tác, chỉ biết nhận mà không biết chia sẻ.

THANH THANH

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *